Chương 12: Sử dụng dược phẩm cần sa tại Mỹ vào thế kỷ 19

Chương 12: Sử dụng dược phẩm cần sa tại Mỹ vào thế kỷ 19

Mặc dù vào năm 1839, các sản phẩm từ cây gai dầu như sợi, giấy, vật dụng hàng hải, dầu thắp sáng, thực phẩm, v.v. được cho là những sản phẩm của ngành nông nghiệp và công nghiệp lớn nhất nước ở Mỹ, và tất nhiên, trên toàn thế giới, hàng trăm ứng dụng y học của cần sa (đã được biết đến hàng nghìn năm ở các nước Phương Đông và Trung Đông) hầu như vẫn không được biết đến ở phần lớn các quốc gia Tây Âu và châu Mỹ do sự đàn áp trước đó của Giáo hội Công giáo La Mã thời Trung Cổ.

Tuy nhiên, thế kỷ 19 đã chứng kiến sự phát hiện ngoạn mục về những lợi ích của thuốc từ cần sa, được coi là loại thuốc số một tại Mỹ trước năm 1863. Nó đã bị thay thế bằng morphin khi phương pháp kim tiêm mới đã trở nên thịnh hành, nhưng xảy ra sau khi cần sa được sử dụng để điều chế thánh dược và các loại thuốc được cấp bằng sáng chế, Bộ hút phong cách Thổ Nhĩ Kỳ và là nguồn sáng tạo văn học vô tận. Cần sa vẫn là loại thuốc số hai cho đến năm 1901 khi nó được thay thế bằng aspirin.

Dược phẩm cần sa vào thế kỷ 19

Từ năm 1850 đến năm 1937, cần sa được sử dụng như một loại thuốc chính cho hơn 100 loại bệnh tật khác nhau trong Dược Điển Hoa Kỳ.

Trong suốt thời gian này (cho đến những năm 1940), khoa học, các bác sĩ và nhà sản xuất dược phẩm (Lilly, Parke-Davis, Squibb, v.v.) không hề biết đến những thành phần hoạt tính của nó.

Tuy nhiên, từ năm 1842 cho đến những năm 1890, marijuana thường được gọi là Cần sa Indica hay chiết xuất Gai dầu Ấn Độ, là một trong ba mặt hàng (sau rượu và thuốc phiện) được sử dụng nhiều nhất trong danh sách các loại thuốc kê đơn (với liều lượng lớn*, thường thông qua đường uống).

*Liều lượng được khuyến nghị trong suốt thế kỷ 19 dành cho trẻ sơ sinh, trẻ em, thanh thiếu niên, người lớn, phụ nữ mang thai, người cao tuổi, trong một ngày, trong nhiều trường hợp, bằng với mức mà một người sử dụng cần sa ở mức trung bình cho đến thường xuyên tại Hoa Kỳ có thể sử dụng trong một đến hai tháng, khi so sánh với những hướng dẫn của Chính phủ Hoa Kỳ năm 1983. 

Bạo lực được đánh đồng với việc sử dụng rượu; nghiện morphin được coi là bệnh của “những binh lính”.

Và vì thế, trong thời đại đó, cần sa được ưa chuộng và thậm chí còn được khuyên dùng như một phương pháp giúp những người nghiện rượu và nghiện ngập hồi phục sức khỏe.

Tuy nhiên, các loại thuốc điều chế từ cần sa phần lớn đã bị quên lãng ở các nước Phương Tây kể từ khi có sự xuất hiện của Pháp đình tôn giáo (Xem chương 10).

Cho đến khi W. B. O’Shaughnessy – một bác sĩ người Anh, 30 tuổi, đang phục vụ tại tỉnh Bengal của Ấn Độ* đã chứng kiến các bác sĩ Ấn Độ sử dụng thành công các chiết xuất khác nhau từ cần sa để điều trị cho tất cả các loại bệnh tật và cả những loại bệnh không thể chữa được ở phương Tây, bao gồm cả bệnh uốn ván.

*”Bengal” có nghĩa là “Bhang Land,” nghĩa đen là Vùng đất Cần sa.

O’Shaughnessy sau đó đã tiến hành thực hiện một nghiên cứu rất quy mô * (và là nghiên cứu được biết đến đầu tiên tại phương Tây), vào năm 1839, và đã công bố một bài dài 40 trang về việc sử dụng các loại thuốc từ cần sa. Cùng lúc đó, một bác sĩ người Pháp tên là Roche cũng làm điều tương tự để tái khám phá các loại thuốc từ cần sa ở Trung Đông.

* O’Shaughnessy đã lựa chọn những bệnh nhân, động vật và bản thân cho các nghiên cứu và thí nghiệm của chính mình. Một cách tình cờ, O’Shaughnessy đã trở thành một nhà triệu phú và được Nữ hoàng Victoria phong tước Hiệp sĩ vì đã xây dựng được hệ thống điện báo đầu tiên tại Ấn Độ vào những năm 1850.

Báo cáo y khoa của O’Shaughnessy và những phát hiện về các chiết xuất từ cây cần sa đã gây sửng sốt và lan tỏa khắp giới y học phương Tây. Chỉ trong ba năm, cần sa đã trở thành một “siêu sao” tại Mỹ và Châu Âu.

Những bài báo được viết bởi những người mới sử dụng lần đầu tiên tại Mỹ (mới làm quen) và các bác sĩ đang sử dụng, điều trị hoặc thử nghiệm với cần sa, đã nói một cách thẳng thắn rằng các đặc tính thường thấy của nó là hưng phấn, và đôi khi là cảm giác bức bối, những ảnh hưởng đến tâm trí, sự mở rộng trải nghiệm về không gian và thời gian đối với trẻ em và cả người trưởng thành, cũng như cảm giác vui vẻ và tăng cảm giác thèm ăn, đặc biệt là trong vài lần đầu tiên họ thử nó.

Điều thú vị là trong suốt khoảng thời gian này (từ những năm 1840 đến những năm 1930) Eli Lilly, Squibb, Parke-Davis, Smith Brothers, Tildens, v.v. đã không có cách nào để kéo dài thời gian bảo quản cũng như gặp rất nhiều khó khăn trong việc chuẩn hóa liều lượng.

Như đã đề cập trước đây, thuốc cần sa được người Mỹ đánh giá cao (bao gồm một số người theo Thần học Đạo Công giáo) trong suốt thế kỷ 19, chẳng hạn vào năm 1860, Ủy ban về Cần sa Indica báo cáo và kết luận đến Hiệp hội Y khoa Bang Ohio rằng: “Những học giả tin rằng mật và giấm, hay rượu myrrh, được dâng cho Đấng Cứu Thế của chúng ta, ngay trước khi ngài bị đóng đinh, hoàn toàn có thể là một chế phẩm từ cây Gai dầu Ấn Độ [marijuana], và thậm chí nó còn xuất hiện trong các ứng dụng trước đó trong sản khoa”.*

*Được in lại từ những bản sao của cuộc họp thường niên lần thứ 15 của Hiệp hội Y khoa Bang Ohio, tại White Sulphur Springs, Ohio, ngày 12 – 14, tháng 6, năm 1860, trang 75-100.

Những lý do chính yếu khiến thuốc từ cần sa không được chấp thuận để sử dụng tại Mỹ là những khó khăn trong việc xác định và chuẩn hóa liều lượng, chẳng hạn, vào năm 1964 – 27 năm sau khi Mỹ cấm cần sa vào năm 1937, Tiến sĩ Raphael Mechoulam của Đại học Tel Aviv lần đầu tiên phát hiện rằng các phân tử THC là những hoạt chất có trong cần sa. Ngoài ra, các bác sĩ vào cuối thế kỷ 19 cũng chưa tìm ra được cách tiêm nó vào con người bằng những loại kim tiêm dưới da mới của họ… và kể cả hiện giờ điều này vẫn chưa thực hiện được.

Vào những năm 1890, một số hướng dẫn hôn nhân gia đình phổ biến ở Hoa Kỳ đã giới thiệu cần sa như một loại chất kích dục với hiệu ứng vượt trội – chưa ai đề xuất luật cấm cần sa cả. Và trong khi đó, có xuất hiện cuộc thảo luận về việc cầm rượu bia, một số tổ chức phụ nữ thậm chí còn đề xuất “hasheesh” để thay thế cho rượu bia – thứ khiến những người đàn ông thực hiện những hành vi bạo lực đối với những người vợ.

Nguồn cảm hứng phổ biến nhất của các vĩ nhân văn học của thế kỷ 19

Từ những năm 1800 trở đi, một số nhà văn thuộc phong cách trữ tình và cách mạng hàng đầu thế giới chuyên viết về sự tự do cá nhân và phẩm giá con người đã tán dương việc sử dụng cần sa. Ngày nay, trong các trường học, những tác phẩm này được xem là những tác phẩm “kinh điển”.

Khoa học về dược lý thần kinh khởi đầu tại Pháp vào khoảng năm 1845 bởi Bác sĩ J. J. Moreau DeTours, và cần sa trở thành một trong những loại thuốc đầu tiên được sử dụng để điều trị chứng rối loạn tâm thần và trầm cảm.

Moreau là bạn thân của Dumas, Hugo và Gautier, và vào năm 1845, tại Paris họ đã cùng nhau lập nên hội cần sa đầu tiên tại Phương Tây: Le Club Des Haschischins.

Kẹo Hashish từ cây Phong Đường

Screenshot 1

Bắt đầu vào những năm 1860, Công ty Gunjah Wallah đã sản xuất ra một loại kẹo hashish từ cây phong đường, loại kẹo này nhanh chóng trở thành một trong những thực phẩm phổ biến nhất tại Hoa Kỳ.

Trong suốt 40 năm, nó được bán mà không cần kê đơn và được quảng cáo trên báo chí, cũng như được liệt kê trong danh mục của Sears-Roebuck như một loại kẹo hoàn toàn không gây hại, ngon và thú vị.

Phòng hút phong cách Thổ Nhĩ Kỳ

Screenshot 2 1

*Cảnh tượng trong phòng hút thuốc phong cách Thổ Nhĩ Kỳ mới khai trương – New York Herald, Chủ Nhật 28 tháng Tư, 1895.

Hội chợ và Triển lãm Quốc tế, từ những năm 1860 đến đầu những năm 1900, thường trưng bày và giới thiệu cách hút Hashish Thổ Nhĩ Kỳ. Cách hút Hashish là điều hoàn toàn mới mẻ đối với người Mỹ; hiệu ứng của nó đến nhanh hơn nhiều. Tuy nhiên, hút hashish chỉ mang đến hiệu ứng và thời gian kéo dài bằng một phần ba so với những loại thuốc dạng uống được chiết xuất từ cần sa mà ngay cả trẻ em ở Mỹ cũng thường xuyên được kê toa.

Tại Triển lãm 100 năm của Hoa Kỳ tại Philadelphia vào năm 1876, những người tham gia đã đưa bạn bè và gia đình của họ đến để thử nghiệm phong cách hút Hashish cực kỳ nổi tiếng này, nhằm nâng cao “trải nghiệm” của họ tại Triển lãm.

Đến năm 1883, những phòng hút hashish tương tự đã được mở một cách hợp pháp tại mọi thành phố lớn của Mỹ, bao gồm New York, Boston, Philadelphia, Chicago, St. Louis, New Orleans, v.v.

Tờ Police Gazette ước tính có hơn 500 phòng hút hashish ở thành phố New York vào những năm 1880 và theo ước tính của NYPD rằng vẫn còn tồn tại hơn 500 phòng hút hashish ở thành phố New York vào những năm 1920. 

Mang đậm tính chất Mỹ

Vào đầu thế kỷ 20, gần bốn thế hệ của người dân Mỹ đã và đang sử dụng cần sa. Hầu như người dân ở quốc gia này đã quen thuộc với những chiết xuất cần sa từ thời thơ ấu – nhưng các bác sĩ không xem đó là thứ gây nghiện, chống đối xã hội hay bạo lực, sau 60 năm sử dụng.

Điều này dẫn chúng ta đến một câu hỏi quan trọng rằng nếu không phải lo sợ về yếu tố sức khỏe hay hậu quả xã hội dẫn đến lệnh cấm cuối cùng về việc sử dụng cần sa tại Mỹ (và sau đó là toàn thế giới), vậy thì là điều gì?

Chiến dịch bôi nhọ

Vậy lực lượng chính trị xã hội nào đủ quyền lực để khiến người dân Hoa Kỳ chống lại một loài thực vật vô tội như vậy – chứ không nói đến đây là loại thực vật rất được mọi người quan tâm sử dụng để cải thiện chất lượng cuộc sống của họ?

Trước đó, chúng ta đã đọc sự ra đời của đạo luật chống cần sa đầu tiên của liên bang (năm 1937) vì những lời nói dối của William Randolph Hearst, báo chí lá cải và những bài báo về sự phân biệt chủng tộc, từ đó trở về sau đã được Harry Anslinger trích dẫn trong Lời khai của quốc hội như một sự thật.

Nhưng điều gì đã khiến Hearst khởi xướng về những câu chuyện khủng khiếp về cần sa và phân biệt chủng tộc? Sự khôn ngoan hay ngu dốt nào đã mang đến tất cả nhiều điều này? – chúng ta vẫn trừng phạt những người Mỹ đồng hương của mình bằng 16 triệu năm trong ngục tù chỉ trong 70 năm vừa qua (riêng năm 2005 có đến 786.545 người bị bắt vì cần sa, nhiều hơn gấp hai so với năm 1990).

Bước đầu tiên là đưa ra yếu tố sợ hãi của một vấn thứ chưa từng biết bằng cách sử dụng một từ ngữ mà chưa ai từng nghe qua trước đó: “marijuana”.

Bước tiếp theo là giữ kín những thủ đoạn này với các bác sĩ, nhà khoa học và những người ủng hộ ngành công nghiệp gai dầu vì đây là những người sẽ đứng ra bảo vệ cho loài thực vật này. Điều này đã được thực hiện bằng cách tổ chức hầu hết các phiên điều trần về luật cấm cần sa trong bí mật.

Và cuối cùng, những người thuộc phe ủng hộ lệnh cấm đã khơi dậy những cảm xúc giận dữ, và dẫn dắt công chúng vào sự thù hằn vốn dĩ đã tồn tại từ rất lâu: phân biệt chủng tộc.

Screenshot 3

*Trong khi những người biểu diễn da trắng như Al Jolson và Eddie Cantor đưa các màn biểu diễn mistrel đi vào thế kỷ 20, thì nghệ sĩ nổi tiếng vaudevillian Bert Williams, một người Mỹ gốc Phi, phải đối mặt với nỗi kinh hoàng của việc phải biểu diễn trong khuôn mặt đen, chỉ để được phép bước lên trên sân khấu.

Đọc thêm các bài viết về cần sa y tế

    ĐĂNG KÝ NHẬN TIN TỨC


    *Tôi đồng ý nhận cập nhật tin tức mới nhất trong tương lai.

    Bài viết được xem nhiều nhất

    Bài viết liên quan

    AgriFutures Australia trien khai chuong trinh nghien cuu tri gia 25 trieu do la Uc de thuc day san xuat cay gai dau cong nghiep
    # Cây gai dầu

    AgriFutures Australia triển khai chương trình nghiên cứu trị giá 2,5 triệu đô la Úc để thúc đẩy sản xuất cây gai dầu công nghiệp

    Số tiền này sẽ được đầu tư trong 5 năm để thực hiện nghiên cứu vào bốn lĩnh vực chính – hạt và giống cây gai dầu, sản xuất sơ cấp, sản phẩm từ cây gai dầu và tính bền vững.

    Đọc thêm
    Mot so terpene pho bien duoc tim thay trong cay gai dau
    # Cây gai dầu

    Một số terpene phổ biến được tìm thấy trong cây gai dầu

    Các tecpen gai dầu được biết đến với nhiều mùi hương đa dạng và những lợi ích sức khỏe tiềm ẩn. Các hợp chất này được tìm thấy trong các tuyến nhựa của hoa và lá cây gai dầu chúng được sản xuất cùng với các cannabinoid như CBD (cannabidiol).

    Đọc thêm
    Các cơ quan Hoa Kỳ cảnh báo 7 công ty CBD tuyên truyền các thông tin sai lệch về sức khỏe cộng dồng liên quan dến dại dịch COVID 19
    # Cây gai dầu

    Tính linh hoạt và tính bền vững của cây gai dầu – cơ hội lớn cho các nước đang phát triển

    Gai dầu là một loại cây tuyệt vời. Mọi bộ phận của cây đều được ứng dụng. Cây gai dầu cũng được biết đến nhờ khả năng hấp thụ nhiều carbon dioxide trên mỗi ha so với hầu hết các loại cây trồng khác. Được trồng hàng nghìn năm, loại cây thân thiện với môi trường này có thể được sử dụng trong các sản phẩm thực phẩm, nhiên liệu sinh học, dệt may và thậm chí cả vật liệu xây dựng.

    Đọc thêm
    Chat Messenger