Tóm tắt sơ lược về việc sử dụng gai dầu

Thử thách của chúng tôi dành cho mọi người: Hãy thử chứng minh rằng chúng tôi sai. Tóm tắt sơ lược về việc sử dụng gai dầu

Nếu chúng ta cấm việc sử dụng mọi nhiên liệu hóa thạch và các dẫn xuất của chúng, cũng như nguồn gỗ dùng trong ngành công nghiệp sản xuất giấy và xây dựng để cứu lấy hành tinh, đảo ngược Hiệu ứng Nhà kính và chấm dứt nạn phá rừng;

Thì chỉ có duy nhất một nguồn tài nguyên thiên nhiên tái tạo hàng năm có khả năng cung cấp phần lớn lượng giấy và hàng may dệt cho toàn thế giới; đáp ứng tất cả các nhu cầu về giao thông, công nghiệp và năng lượng gia đình; làm giảm thiểu ô nhiễm, tái tạo đất và làm sạch bầu không khí… 

Đó chính là cây Gai dầu… hay Cần sa!


Con thuyền và thủy thủ

F3uyG OV

Từ thế kỷ thứ 5 trước Công Nguyên cho đến cuối thế kỷ thứ 19, 90% cánh buồm của tất cả các con thuyền được làm từ cây gai dầu.

10% còn lại thường được làm từ sợi lanh hoặc các sợi khác như sợi gai, sợi sisal, sợi đay hay sợi abaca, v.v.

(Abel, Ernest, Marijuana: The First 12,000 Years, Plenum Press, 1980; Herodotus, Histories, 5th century B.C.; Frazier, Jack, The Marijuana Farmers, 1972; U.S. Agricultural Index, 1916-1982; USDA film, Hemp for Victory, 1942.)(1)

Từ “canvas” là cách phát âm tiếng Hà Lan (bị loại bỏ 2 lần khỏi tiếng Pháp và tiếng Latinh) của từ “Kannabis” trong tiếng Hy Lạp.*

*Kannabis, trong tiếng Hy Lạp Địa Trung Hải (Mediterranean Basin Greek), có nguồn gốc từ tiếng Ba Tư và các ngôn ngữ phương Bắc trước đó (Quanuba, Kanabosm, Cana, hoặc Kanah), đã được các học giả truy ngược về buổi bình minh của nền tảng ngữ hệ Ấn-Semitic-Âu 6.000 năm tuổi của người Sumer và người Accadia. Các từ trong tiếng Sumer/ Babylon như K(a)N(a)B(a), hoặc Q(a)N(a)B(a), là một trong những từ gốc (root word) lâu đời nhất còn tồn tại của nhân loại. (KN nghĩa là cây lau và B nghĩa là số hai, gộp lại là hai, hai loại cây lau hoặc hai giới tính)

Ngoài những cánh buồm bằng canvas, hầu như tất cả các cột buồm, dây neo, lưới nâng hàng, lưới đánh cá, lá cờ, màn che, và xơ gai (lớp bảo vệ chính của tàu chống lại nước mặn, được sử dụng làm công cụ bịt kín giữa lớp vỏ ngoài và vỏ trong của thuyền) được làm từ thân cây gai dầu.

Thậm chí ngay cả quần áo cho đến đường khâu trên đôi giày vải của những người thủy thủ cũng được làm từ cây gai dầu. Trung bình một tàu chở hàng, tàu clipper, tàu đánh bắt cá voi hay tàu hải quân vào thế kỷ 16 đến thế kỷ 19 đã bao gồm từ 50 đến 100 tấn cột buồm bằng cây gai dầu, chưa kể đến cánh buồm, các loại lưới, v.v. và chúng cần được thay thế hoàn toàn mỗi một hoặc hai năm, vì bị muối làm mục nát.

(Abel, Ernest, Marijuana, The First 12,000 Years, Plenum Press, 1980; Ency. Britannica; Magoun, Alexander, The Frigate Constitution, 1928; USDA film Hemp for Victory, 1942.)

Ngoài ra, các biểu đồ, bản đồ, nhật ký và Kinh thánh của tàu được làm từ giấy có chứa vết tích của sợi gai dầu từ thời Columbus (thế kỷ 15) cho đến đầu những năm 1900 ở Tây Âu/Hoa Kỳ, và bắt đầu du nhập vào Trung Quốc từ thế kỷ thứ nhất sau Công Nguyên. Giấy làm từ gai dầu có tuổi thọ cao gấp 50 đến 100 lần so với hầu hết các loại giấy cói, rẻ hơn và dễ dàng chế tạo hơn hàng trăm lần.

Thật đáng ngạc nhiên, chi phí dành để chế tạo những cánh buồm và dây thừng của một con tàu lại cao hơn so với việc đóng các bộ phận bằng gỗ.

Và việc sử dụng cây gai dầu cũng không bị giới hạn tại những vùng nước lợ…


Dệt may & vải vóc

54CF sIS

Cho đến những năm 1880 ở Mỹ (và cho đến thế kỷ 20 ở hầu hết các quốc gia còn lại trên thế giới), 80% hàng dệt may và vải được sử dụng để chế tạo quần áo, lều, ga trải giường và khăn, thảm, màn, mền, khăn tắm, tã giấy, v.v. và thậm chí là lá cờ của chúng tôi, “Old Glory”, chủ yếu được làm từ sợi gai dầu.

Trong hàng trăm năm, nếu không muốn nói là hàng nghìn năm (cho đến những năm 1830), Ireland đã chế tạo ra loại vải lanh tốt nhất và Ý đã làm ra loại vải tốt nhất thế giới cho trang phục bằng sợi gai dầu. Những ấn bản của Bách khoa toàn thư Britannica từ năm 1893-1910 và Tờ Popular Mechanics năm 1938 đã ước tính rằng có ít nhất một nửa số vật liệu được gọi là vải lanh nhưng không được làm từ cây lanh, mà từ cây gai dầu. Nhà sử học Herodotus (năm 450 trước Công Nguyên) đã mô tả rằng quần áo làm từ sợi gai dầu do người Thracia chế tạo giống như vải lanh khi nói về độ mịn và “không ai ngoài một số người có kinh nghiệm có thể phân biệt được chúng là làm từ sợi lanh hay sợi gai dầu”.

Mặc dù những sự thật này dường như đã bị lãng quên, nhưng tổ tiên của chúng ta biết rõ rằng sợi gai dầu mềm hơn sợi bông (cotton), ấm hơn sợi bông, có tính thấm nước hơn sợi bông, có độ kéo dãn gấp 3 lần sợi bông và bền hơn sợi bông nhiều lần.

Vải dệt tại nhà từng luôn luôn được dệt từ những sợi gai dầu được trồng trên trang trại của gia đình.

Thực tế, khi 1776 bà mẹ ái quốc hay còn gọi là “Những người con gái của Cách mạng Hoa Kỳ” (của Boston và New England) đã thành lập những nhóm dệt để cung cấp trang phục cho những người lính của Washington, phần lớn chúng làm từ sợi gai dầu. Nếu không nhờ vào cây cần sa – loài thực vật đang dần bị lãng quên, thì Lục quân Lục địa sẽ rơi vào tình trạng chết cóng tại đồi núi Valley Forge, Pennsylvania.

Những ứng dụng của cây gai dầu cho nền kinh tế của một nước cộng hòa sơ khai là đủ quan trọng để chiếm hết hầu hết thời gian và suy nghĩ của Bộ trưởng Bộ Tài chính Hoa Kỳ Alexander Hamilton – người đã viết một thông báo vào những năm 1790: “Sợi lanh và sợi gai dầu: có nhiều sự tương đồng, và chúng thường được pha trộn với nhau để tối ưu hóa đặc tính. Vải chế tạo buồm chiếm 10% trong số đó…”

(Herndon, G.M., Hemp in Colonial Virginia, 1963; DAR histories; Able Ernest, Marijuana, the First 12,000 Years; also see the 1985 film Revolution with Al Pacino.)

Những toa xe chở hàng hóa về phía tây (đến Kentucky, Indiana, Illinois, Oregon và California*) được che phủ bằng bạt vải cứng cáp từ gai dầu, (2) trong khi những con tàu với cánh buồm và dây thừng từ gai dầu quanh “Horn” vượt khơi đến San Francisco.

*Những chiếc quần Levi ban đầu với khả năng chịu tải nặng được sản xuất cho 49ers tại California được làm từ vải buồm gai dầu và đinh tán. Với thiết kế này, những chiếc túi sẽ không bị rách khi chứa đầy vàng từ các lớp trầm tích. (3)

Vải thô hầu như được dệt từ sợi gai dầu “được trồng tại gia”. Ở Hoa Kỳ, truyền thống này đã kéo dài từ từ thời kỳ du hành của nhóm người Anh Quốc (những năm 1620) cho đến khi cây gai dầu bị cấm vào những năm 1930. 

*Vào những năm 1930, Quốc hội được Cục điều tra Ma túy liên bang cho biết rằng vẫn còn nhiều người Mỹ gốc Ba Lan vẫn trồng gai dầu trong sân sau của họ để chế tạo “trang phục dài tay” cho mùa đông và trang phục lao động, và chào đón những “khách mời” không mời mà tới bằng những khẩu súng ngắn vì việc dám lấy trộm trang phục dành cho năm sau của họ.

5ZU2j9uA

Tuổi và mật độ phân bố của cây gai dầu sẽ ảnh hưởng đến chất lượng sợi. Nếu người nông dân muốn có những sợi vải mềm mại, họ sẽ phải trồng cây gai dầu gần nhau hơn. Dựa theo nguyên tắc chung, nếu bạn trồng để sử dụng cho mục đích y tế hoặc giải trí, bạn nên gieo mỗi hạt cách nhau 5 Yard vuông (khoảng 4.18 mét vuông). Trong khi trồng để lấy hạt: bạn nên gieo cách nhau 4-5 feet (1.2 đến 1.5 mét)

(Univ. of Kentucky Agricultural. Ext. leaflet, March 1943.)

Nếu không nhờ vào cây cần sa – loài thực vật đang dần bị lãng quên, thì Lục quân Lục địa sẽ rơi vào tình trạng chết cóng tại đồi núi Valley Forge, Pennsylvania.

Có khoảng 120-180 hạt giống được trồng để sản xuất dây thô hoặc vải thô trên một Yard vuông. Khoảng 400 cây được trồng trên một yard vuông và được thu hoạch trong khoảng thời gian từ 80-100 ngày để làm ra loại vải lanh mịn nhất.

(Farm Crop Reports, USDA international abstracts. CIBA Review 1961-62 Luigi Castellini, Milan Italy.)

Vào cuối những năm 1820, máy kéo bông bằng tay mới của Hoa Kỳ (được Eli Whitney phát minh vào năm 1793) phần lớn bị thay thế bằng khung dệt “công nghiệp” và máy kéo bông do châu Âu chế tạo (“gin” là từ viết tắt của động cơ”), vì công nghệ thiết bị chính (công cụ và khuôn đúc) của châu Âu đã vượt qua cả Hoa Kỳ.

Năm mươi phần trăm tất cả các loại hóa chất được sử dụng trong nông nghiệp Hoa Kỳ ngày nay đã được sử dụng trong canh tác cây bông. Cây gai dầu thì không cần hóa chất và có rất ít kẻ thù là cỏ dại hay côn trùng – ngoại trừ kẻ thù là chính phủ Hoa Kỳ và DEA.

Lần đầu tiên trang phục bằng bông nhẹ có thể được sản xuất với chi phí thấp hơn so với việc giầm và tách sợi gai dầu bằng tay để tiến hành quay trên những bánh xe quay và jennys. (4)

Tuy nhiên, vì tính chắc bền, mềm mại và khả năng giữ ấm, gai dầu vẫn là loại sợi tự nhiên được sử dụng nhiều thứ 2 cho đến những năm 1930. 

*Trong trường hợp bạn đang thắc mắc liệu trong sợi gai dầu có THC hay không? Chính xác là bạn không thể dùng chiếc áo của mình để hút được! Trên thực tế, việc thử hút sợi gai dầu hoặc bất kỳ loại sợi nào đều có thể dẫn tới tử vong!

Sau luật thuế về cần sa năm 1937, “sợi nhựa” mới DuPont được sản xuất bởi công ty I.G. Farben của Đức vào năm 1936, đã thay thế cho sợi gai dầu tự nhiên. (Khoảng 30% cổ phần của I.G. Farben, dưới thời Hitler, thuộc sở hữu và được tài trợ bởi Dupont của Mỹ), Dupont cũng đã trình làng sợi Nylon (phát minh năm 1935) ra thị trường sau khi họ được cấp bằng sáng chế vào năm 1938.

(Colby, Jerry, DuPont Dynasties, Lyle Stewart, 1984.)

Cuối cùng, đáng chú ý là, năm mươi phần trăm tất cả các loại hóa chất được sử dụng trong nông nghiệp Hoa Kỳ ngày nay đã được sử dụng trong canh tác cây bông. Cây gai dầu thì không cần hóa chất và có rất ít kẻ thù là cỏ dại hay côn trùng – ngoại trừ kẻ thù là chính phủ Hoa Kỳ và DEA.

(Cavender, Jim, Professor of Botany, Ohio University, “Authorities Examine Pot Claims,” Athens News, November 16, 1989.)


Sợi & Bột giấy

r0bq7F2h

Cho đến năm 1883, khoảng 75-90% lượng giấy trên toàn thế giới được làm từ sợi gai dầu, bao gồm sách, Kinh thánh, bản đồ, tiền giấy, cổ phiếu và trái phiếu, báo chí v.v. Kinh thánh Gutenberg (thế kỷ 15); Pantagruel and the Herb pantagruelion, Rabelais (thế kỷ 16); Kinh thánh King James (thế kỷ 17); sách của Thomas Paine, The Rights of Man, Common Sense, The Age of Reason (thế kỷ 18); những tác phẩm của Fitz Hugh Ludlow, Mark Twain, Victor Hugo, Alexander Dumas; Alice ở xứ sở thần tiên của Lewis Carroll (thế kỷ 19); và tất cả các mọi thứ khác đều được in trên giấy gai dầu.

Bản thảo Tuyên ngôn Độc lập đầu tiên  (28 tháng 06 năm 1776) được viết trên giấy Dutch (gai dầu), cũng như bản thảo thứ hai được hoàn thành vào ngày 02 tháng 07 năm 1776. Đây là văn bản cuối cùng và được công bố vào ngày 04 tháng 07 năm 1776. Ngày 19 tháng 07 năm 1776, Quốc hội ra lệnh sao chép bản Tuyên ngôn và viết lên một loại giấy da (da động vật đã được tinh chế) và đây là văn bản thật sự có chữ ký của các đại biểu vào ngày 02 tháng 08 năm 1776.

Giấy làm từ gai dầu có tuổi thọ cao gấp 50 đến 100 lần so với hầu hết các loại giấy cói, rẻ hơn và dễ dàng chế tạo hơn hàng trăm lần.

Những người Mỹ thuộc địa như chúng tôi và phần còn lại của thế giới đã từng tái chế những cánh buồm và dây thừng cũ nát được các chủ tàu bán làm phế liệu thành giấy. Phần giấy còn lại được tái chế từ quần áo cũ, khăn trải giường, tã lót, rèm cửa và vụn vải bằng gai dầu và đôi khi là lanh, sau đó được bán cho những người buôn bán phế liệu. 

*Từ đó xuất hiện thuật ngữ “giấy làm bằng giẻ” (rag paper).

Tổ tiên của chúng ta đã quá tiết kiệm đến mức không vứt bỏ bất kỳ thứ gì, vì thế, cho đến những năm 1880, bất kỳ phế liệu và quần áo nào còn sót lại đều được trộn lẫn với nhau và tái chế chúng thành giấy. Giấy rag có chứa sợi gai dầu là loại giấy có chất lượng cao nhất và bền nhất từng được sản xuất. Nó có thể bị xé khi ướt, nhưng sẽ trở lại bền chắc khi khô. Ngoại trừ các điều kiện quá khắc nghiệt, giấy làm bằng giẻ vẫn bền qua nhiều thế kỷ. Nó hầu như không bị hao mòn. Theo luật, nhiều tài liệu quan trọng của chính phủ Hoa Kỳ được viết trên “giấy giẻ” bằng gai dầu cho đến những năm 1920. (5)

Những nhà học giả tin rằng kiến thức sơ khai của Trung Hoa hay nghệ thuật làm giấy gai dầu (thế kỷ 1 sau Công Nguyên, 800 năm trước khi người Hồi giáo khai phá, và 1,200-1,400 năm trước châu Âu) là một trong hai nguyên do chính khiến kiến thức và khoa học phương Đông vượt trội hơn hẳn so với phương Tây trong 1,400 năm. Do đó, nghệ thuật làm giấy gai dầu lâu đời đã cho phép kiến thức tích lũy của người phương Đông được truyền lại, phát triển, nghiên cứu, cải tiến, thử thách và thay đổi cho nhiều thế hệ mai sau (nói cách khác, kiến thức và kinh nghiệm tích lũy và toàn diện).

Một lý do khác khiến kiến thức và khoa học phương Đông duy trì được ưu thế hơn phương Tây trong 1,400 năm là Giáo hội Công giáo La Mã đã cấm việc đọc và viết đối với 95% người dân châu Âu; Ngoài ra, họ còn đốt, săn lùng, hoặc cấm tất cả các đầu sách nước ngoài hay nội địa, bao gồm cả Kinh thánh của chính họ, trong hơn 1,200 năm với hình phạt răn đe và thường là hình thức tử hình! Do đó, nhiều nhà sử gia gọi thời kỳ này là “Thời kỳ tăm tối” (476 SCN – 1,000 SCN, hoặc thậm chí kéo dài cho đến Thời kỳ phục hưng). (Xem thêm chương 10)


Các loại dây thừng (Rope, Twine & Cordage)

H7vlVsPX

Hầu như mọi thành phố và thị trấn (từ thời xa xưa) trên thế giới đều có ngành công nghiệp sản xuất dây gai dầu.(6) Tuy nhiên, Nga là nhà sản xuất lớn nhất và chất lượng nhất trên thế giới, cung cấp đến 80% sợi gai dầu cho phương Tây từ năm 1640 đến 1940.

Thomas Paine đã chỉ ra bốn nguồn tài nguyên thiên nhiên thiết yếu cho một quốc gia mới trong Common Sense (1776): “dây thừng, sắt, gỗ và hắc ín”.

Đứng đầu trong những nguồn tài nguyên này là cây gai dầu để sản xuất dây thừng. Ông viết rằng “Cây gai dầu phát triển rất mạnh mẽ thậm chí rất sum suê đến nỗi không muốn sử dụng chúng”. Sau đó, ông tiếp tục liệt kê những thứ cần thiết khác cho cuộc chiến với Hải quân Anh: đại bác, thuốc súng, v.v.

Từ 70-90% dây thừng các loại được làm từ cây gai dầu cho đến năm 1937. Sau đó nó được thay thế chủ yếu bằng sợi hóa dầu (do Dupont sở hữu dưới bằng sáng chế của Tập đoàn I.G. Farben của Đức) và sợi gai dầu Manila (Abaca), với các sợi cáp bằng thép đen xen lẫn nhau để gia tăng sức mạnh, từ thuộc địa “mới” Phi-líp-pin, được thu giữ từ Tây Ban Nha để bồi thường cho Chiến tranh Tây Ban Nha – Mỹ năm 1898.


Vải canvas cho nghệ thuật

jkZEtDN

Gai dầu là phương tiện lưu giữ thông tin hoàn hảo. (7)

Những tác phẩm của Van Gogh, Gainsborough, Rembrandt, v.v. chủ yếu được vẽ trên vải bằng gai dầu, cũng như tất cả những bức tranh canvas.

Là một loại sợi cứng, bóng láng, gai dầu có thể chịu được nhiệt, nấm mốc, côn trùng và không bị hỏng do tiếp xúc với ánh sáng. Những bức tranh sơn dầu trên vải gai dầu và/hoặc vải lanh đã được lưu giữ ở trạng thái rất tốt trong nhiều thế kỷ.


Sơn & Vecni

rYrAQbwM

Trong hàng nghìn năm, hầu như tất cả các loại sơn và vecni tốt đều được làm từ dầu hạt gai dầu và/hoặc dầu hạt lanh.

Ví dụ, chỉ trong năm 1935, đã có khoảng 116 triệu pound (58.000 tấn*) hạt gai dầu được sử dụng tại Mỹ chỉ để sản xuất sơn và vecni. Hoạt động kinh doanh dầu khô từ cây gai dầu chủ yếu thuộc về công ty hóa dầu DuPont. (8)

*Thông tin từ Viện quản lý sản phẩm hạt có dầu Quốc gia đối với Luật thuế Cần sa 1937. Để so sánh, Lực lượng chống ma túy (DEA) cùng với tất cả các cơ quan cảnh sát địa phương và tiểu bang của Hoa Kỳ tuyên bố đã thu giữ tất cả hơn 700 tấn cần sa được trồng trên khắp Hoa Kỳ trong năm 1996: bao gồm hạt, cây, rễ, v.v. Thậm chí DEA cũng tự thừa nhận rằng 94-97% những cây cần sa/gai dầu này được thu giữ và tiêu hủy từ những năm 1960 đều phát triển hoàn toàn ngoài tự nhiên và không được dùng để hút như cần sa.

Quốc hội và Bộ Tài chính có được thông tin bí mật do DuPont trực tiếp đưa ra tới Herman Oliphant – Cố vấn trưởng Bộ Tài chính vào năm 1935-1937, nói rằng dầu từ hạt gai dầu có thể được thay thế bằng hóa dầu tổng hợp do DuPont sản xuất.

Oliphant là người chịu trách nhiệm duy nhất trong việc soạn thảo Đạo luật Thuế Cần sa đã được đệ trình lên Quốc hội. (9) (Xem chương 4: “Những ngày cuối cùng trước lệnh cấm”).


Dầu thắp sáng

9cTPSJLA

Cho đến năm 1800, dầu từ hạt gai dầu là loại dầu dùng để thắp sáng được tiêu nhiều nhất ở Mỹ và thế giới. Từ thời gian đó cho đến những năm 1870, nó là loại dầu dùng để thắp sáng được tiêu thụ nhiều thứ hai chỉ sau dầu cá voi.

Dầu từ hạt gai dầu đã được dùng để thắp sáng cho ngọn đèn của huyền thoại Aladdin, nhà tiên tri Abraham và Abraham Lincoln ngoài đời thực. Đó từng là loại dầu cho đèn sáng nhất.

Dầu từ hạt gai dầu dùng cho mục đích thắp sáng đã bị thay thế bằng dầu mỏ, dầu hỏa, v.v. sau khi dầu mỏ được phát hiện tại Pennsylvania vào năm 1859 và bối cảnh John D. Rockefeller giữ vai trò quản lý nguồn xăng dầu quốc gia năm 1870. (Xem chương 9) Trên thực tế, nhà thực vật học nổi tiếng Luther Burbank nói rằng “Hạt gai dầu rất có giá trị vì tiềm năng sản xuất ra dầu của nó, và việc bỏ qua nguồn tài nguyên này cũng phản ánh một cách tương tự việc sử dụng nguồn tài nguyên nông nghiệp một cách lãng phí”.

(Burbank, Luther, How Plants Are Trained To Work for Man, Useful Plants, P. F. Collier & Son Co., NY, Vol. 6, trang 48.)


Năng lượng sinh khối

Th85RpWA

Vào đầu những năm 1900, Henry Ford và những kỹ sư thiên tài đã nhận ra một điểm quan trọng rằng có đến 90% nhiên liệu hóa thạch được sử dụng trên thế giới ngày nay (than, dầu, khí tự nhiên, v.v.) từ lâu vốn nên được thay thế bằng những nguồn năng lượng sinh khối như: thân cây ngô, cây gai dầu, giấy vụn và những thứ tương tự.

Sinh khối có thể được chuyển đổi thành khí metan, methanol hoặc xăng chỉ bằng một phần nhỏ chi phí của dầu, than hay năng lượng hạt nhân hiện nay, đặc biệt là khi chi phí môi trường được tính vào đó, và việc bắt buộc sử dụng năng lượng sinh khối sẽ chấm dứt tình trạng mưa axit, khói bụi do lưu huỳnh, và đảo ngược hiệu ứng nhà kính trên hành tinh của chúng ta ngay giờ đây! Chính phủ và các công ty dầu mỏ và than đá, v.v. sẽ nói rằng việc đốt nhiên liệu sinh khối không tốt hơn là mấy so với việc sử dụng hết nguồn nhiên liệu hóa thạch dự trữ, nhưng điều này là không đúng sự thật.

Vì sao lại nói thế? Bởi vì không giống như nhiên liệu hóa thạch, năng lượng sinh khối là đến từ các loại thực vật sống (không bị tuyệt chủng) có thể loại bỏ sự ô nhiễm các bon điôxít khỏi bầu khí quyển của chúng ta khi chúng sinh trưởng, thông qua quá trình quang hợp. Ngoài ra, nhiên liệu sinh khối cũng không chứa lưu huỳnh.

Điều này có thể thực hiện được nếu cây gai dầu được trồng để lấy sinh khối và sau đó thông qua quá trình nhiệt phân (than hóa) hoặc ủ phân sinh học để chuyển đổi thành nhiên liệu để thay thế cho nguồn năng lượng từ nhiên liệu hóa thạch.* 

*Thật đáng chú ý, khi xem xét trên góc độ địa lý, khí hậu, tình trạng thổ nhưỡng thì cần sa được xem là nguồn sinh khối có thể tái tạo và bền vững hơn ít nhất 4 lần thậm chí là nhiều lần khi so với những loài thực vật trên hành tinh như cây ngô, cây mía, kanaf, cây thân gỗ, v.v.

(Solar Gas, 1980; Omni, 1983: Cornell University; Science Digest, 1983)

(Xem thêm chương 9)

Một sản phẩm của quá trình nhiệt phân – methanol được sử dụng cho hầu hết các loại xe đua ngày nay và những người nông dân Hoa Kỳ, người lái ô tô thường xuyên lựa chọn nguồn nhiên liệu này (methanol) bắt đầu từ những năm 1920, cho đến những năm 1930, và thậm chí cho đến giữa những năm 1940 cho đến khi kết thúc Thế chiến thứ 2.

Methanol thậm chí còn có thể biến đổi thành xăng không chì với trị số octan cao bằng quy trình xúc tác được phát triển bởi Đại học Công nghệ Georgia kết hợp với Tập đoàn Exxon Mobil.


Y học

nkrI6 B

Từ những năm 1842 đến những năm 1890, cần sa với liều cực mạnh (sau được gọi là chiết xuất cần sa) và chiết xuất nhựa cần sa, cồn thuốc và rượu thuốc là những loại thuốc thường được sử dụng nhiều thứ hai và thứ ba ở người tại Hoa Kỳ (từ khi sinh ra, cho đến khi già đi) và ở thuốc thú y cho đến những năm 1920 và sau đó.

(Xem thêm chương 6)

Nữ hoàng Victoria đã từng sử dụng cần sa để điều trị chứng đau bụng kinh và PMS. Thời gian cai trị của bà (1837-1901) đã song song với sự gia tăng mạnh mẽ trong việc sử dụng phương thuốc có nguồn gốc từ cần sa Ấn độ.

Như đã nêu trước đó, trong ít nhất 3.000, trước năm 1842, các chiết xuất khác nhau từ cần sa (búp, lá, rễ, v.v.) được xem là những loại thuốc phổ biến nhất được sử dụng và được chấp nhận rộng rãi trên thế giới để điều trị cho hầu hết các loại bệnh tật của nhân loại.

Tuy nhiên, ở các nước Tây Âu, Giáo hội Công giáo La Mã đã ra lệnh cấm sử dụng đối với cần sa hay mọi phương pháp điều trị y tế, ngoại trừ rượu hoặc phương pháp trích máu trong hơn 1.200 năm

(Xem thêm chương 10)

Dược điển Hoa Kỳ có chỉ ra rằng cần sa nên được sử dụng để điều trị các loại bệnh như: mệt mỏi, lo âu, ho, thấp khớp, hen suyễn, mê sảng, đau nửa đầu, co cứng hay trầm cảm có liên quan đến kinh nguyệt.

(Professor William EmBoden, Professor of Narcotic Botany, California State University, Northridge.)

Nữ hoàng Victoria đã từng sử dụng cần sa để điều trị chứng đau bụng kinh và PMS. Thời gian cai trị của bà (1837-1901) đã song song với sự gia tăng mạnh mẽ trong việc sử dụng phương thuốc có nguồn gốc từ cần sa trong các nước sử dụng tiếng Anh.

Trong thế kỷ 20, nghiên cứu về cần sa đã chứng minh những giá trị và sự an toàn của nó trong việc điều trị nhiều vấn đề về sức khỏe bao gồm hen suyễn, tăng nhãn áp, buồn nôn, khối u, động kinh, nhiễm trùng, căng thẳng, đau nửa đầu, biếng ăn, trầm cảm, thấp khớp, viêm khớp, Alzheimer và herpes.

(Xem thêm chương 7)


Dầu thực phẩm & Protein

Q2fVeyCc

Hạt gai dầu thường được hầu hết mọi người trên thế giới sử dụng trong các món cháo, súp cho đến tận ngày nay. Những nhà sư được yêu cầu ăn các món từ hạt gai dầu 3 lần một ngày, dệt quần áo và in Kinh Phật trên giấy được làm từ sợi gai dầu.

(Xem thêm Rubin, Dr. Vera, “Research Institute for the Study Of Man;” Eastern Orthodox Church; Cohen & Stillman, Therapeutic Potential of Marijuana, Plenum Press, 1976; Abel, Ernest, Marijuana, The First 12,000 Years, Plenum Press, NY, 1980; Encyclopedia Britannica.)

Hạt gai dầu có thể được ép để lấy lượng dầu có giá trị dinh dưỡng cao, chứa lượng axit béo thiết yếu cao nhất trong giới thực vật. Những loại dầu này giúp cho hệ miễn dịch của chúng ta hoạt động tối ưu và làm sạch các mảng bám cholesterol trong các động mạch.

Sản phẩm còn chừa lại của quá trình ép dầu từ hạt là loại bánh hạt  có chứa hàm lượng đạm chất lượng nhất. Nó có thể được xay hoặc nướng thành bánh ngọt, bánh mì hoặc món casserole. Hàm lượng protein từ hạt gai dầu là một trong những loại đạm thực vật tốt nhất, hoàn chỉnh nhất và có sẵn cho con người tiêu thụ. Hạt gai dầu là nguồn thực phẩm đầy đủ dinh dưỡng nhất của loài người.

(Xem thêm chương 8)

Hạt gai dầu có thể được ép để lấy lượng dầu có giá trị dinh dưỡng cao, chứa lượng axit béo thiết yếu cao nhất trong giới thực vật. 

Hạt gai dầu, cho đến khi xuất hiện lệnh cấm năm 1937, là hạt giống thức ăn dành cho chim hàng đầu thế giới, cả chim hoang dã lẫn chim cảnh. Đó là món khoái khẩu* của chúng so với bất kỳ loại hạt nào trên hành tinh; bốn triệu pound hạt gai dầu dành cho chim đã được bán tại các cửa hàng bán lẻ ở Hoa Kỳ vào năm 1937. Những chú chim sẽ lựa hạt gai dầu ra và ăn chúng đầu tiên trong một hỗn hợp các loại hạt. Các loài chim trong tự nhiên sống lâu hơn và sinh sản nhiều hơn khi ăn hạt gai dầu, sử dụng dầu cho bộ lông và sức khỏe của chúng.

(Xem thêm chương 8)

Những công ty buôn bán thức ăn dành cho chim nói với Quốc hội rằng “Các loài chim sẽ không hót nữa nếu không có hạt gai dầu”. Kết quả là hạt gai dầu tiệt trùng tiếp tục được nhập khẩu vào Hoa Kỳ từ  Ý, Trung Hoa và các nước khác.

Screenshot 1

Hạt gai dầu không mang đến hiệu ứng “phê” cho con người hay loài chim. Chỉ có một chút ít hàm lượng THC có trong đó. Hạt gai dầu cũng được sử dụng làm mồi câu cá được ưa chuộng ở châu Âu. Những người đi câu đã mua hạt gai dầu tại cửa hàng và sau đó ném chúng xuống sông và các ao hồ. Đàn cá lao tới đớp lấy hạt gai dầu và bị mắc vào lưỡi câu. Không có loại mồi nào hiệu quả hơn so với hạt gai dầu, khiến chúng trở thành loại thức ăn ngon và bổ dưỡng nhất dành cho loài người, chim và cá.

(Jack Herer’s personal research in Europe.) (Frazier, Jack, The Marijuana Farmers, Solar Age Press, New Orleans, LA, 1972)


Vật liệu xây dựng

oKxJbdFS

Một mẫu Anh gai dầu có thể sản xuất ra lượng bột giấy xenlulo bằng 4,1 mẫu Anh cây thân gỗ thông thường,* vì thế gai dầu được xem là một loại vật liệu hoàn hảo để thay thế cây trồng để sản xuất ván ép, ván dăm và khuôn xây dựng bê tông.

*Dewey & Merrill, Bulletin #404, United States Dept. of Agricultural., 1916.

Trên thực tế, một loại vật liệu xây dựng chống cháy hữu hiệu, giá thành thấp, có chất lượng cách nhiệt và cách âm tuyệt vời, được sản xuất bằng cách nung nóng và nén các sợi gai dầu để tạo ra các tấm vững chắc, thay thế cho tường và ván ép khô. Công ty Redwood Lumber của William B. Conde xứ Conde. gần Eugene, kết hợp với Đại học Bang Washington (1991-1993), đã chứng minh sức mạnh, tính linh hoạt và tính kinh tế vượt trội của vật liệu xây dựng bằng sợi gai dầu so với sợi gỗ, thậm chí khi dùng làm dầm nhà. 

Zrm BBKx

Isochanvre – một loại vật liệu liệu xây dựng do Pháp khám phá ra được làm từ sợi gai dầu trộn với vôi, sau đó hóa thành một khối chắc chắn và tồn tại trong nhiều thế kỷ. 

Những nhà khảo cổ học đã tìm thấy một cây cầu ở miền nam nước Pháp, từ thời Merovingian (500 – 751 SCN), được xây dựng bằng vật liệu này. (Xem Chènevotte habitat of René, France trong phụ lục I).

Cây gai dầu đã được tận dụng trong xuyên suốt lịch sử để chế tạo thảm lót. Sợi gai dầu rất có tiềm năng để được sản xuất thành một loại thảm bền chắc, chống mục nát, giúp loại bỏ khói độc khi đốt vật liệu tổng hợp trong nhà cũng như các phản ứng dị ứng có liên quan đến loại thảm tổng hợp mới.

Ống nước bằng nhựa (ống PVC) có thể được sản xuất bằng cách sử dụng sợi xenlulo từ gai dầu như nguồn nguyên liệu hóa học, thay thế cho nguồn nhiên không thể tái tạo là than hoặc nhiên liệu hóa chất từ dầu mỏ.

Vì thế chúng ta có thể tưởng tượng ra một ngôi nhà trong tương lai được xây dựng, đi đường ống nước, sơn và trang trí bằng nguồn nguồn nguyên liệu có thể tái tạo hàng đầu thế giới, đó chính là gai dầu.


Cây gai dầu từng cứu sống George Bush

Thêm một ví dụ nữa cho tầm quan trọng của gai dầu. Năm năm sau khi cây gai dầu bị cấm vào 1937, nó đã được đưa trở lại trong Thế chiến thứ 2 năm 1942.

Vậy nên, khi mà phi công trẻ George Bush thoát hiểm khỏi chiếc máy bay đang bốc cháy của ông sau trận chiến tại Thái Bình Dương, ông ấy đã không hay biết rằng:

  • Một phần động cơ máy bay đã được bôi trơn bằng dầu hạt gai dầu.
  • 100% nguyên liệu làm nên chiếc dù của ông đến từ cây gai dầu trồng tại Mỹ.
  • Hầu như tất cả các loại dây thừng dùng để kéo ông lên được làm từ cây gai dầu.
  • Những vòi cứu hỏa trên tàu (và ở trường đào tạo của ông) đều được làm từ gai dầu.
  • Và cuối cùng, khi George Bush ngồi an toàn trên tàu, những đường khâu chắc chắn ở chiếc giày của ông đều làm từ cây gai dầu, và cũng tương tự như tất cả các chiếc giày da quân đội được sản xuất cho đến ngày nay.

Thế nhưng, cả Bush cha lẫn Bush con, đều đã dành phần nhiều thời gian trong sự nghiệp của mình để loại bỏ cây cần sa và thiết chặt luật pháp để không một ai có thể học được những thông tin này nữa – có lẽ bao gồm cả hai cha con họ.

(USDA film, Hemp for Victory, 1942; U. of KY Agricultural Ext. Science Leaflet 25, March 1943; Galbraith, Gatewood, Kentucky Marijuana Feasibility Study, 1977.)


Hút cần sa, giải trí & khả năng sáng tạo

kMJg7 Xs

Bản tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ công nhận “quyền bất khả xâm phạm” về “cuộc sống, sự tự do và mưu cầu hạnh phúc”. Những quyết định được đưa ra sau đó của tòa án đã bao hàm các quyền về sự riêng tư và sự lựa chọn về điều này trong Hiến pháp Hoa Kỳ và những bản sửa đổi”

Nhiều nghệ sĩ và nhà văn học đã từng sử dụng cần sa để kích thích sự sáng tạo trong họ, từ những tác giả của các tác phẩm xuất chúng về tôn giáo trên thế giới cho đến những nhà châm biếm bất cần đời. Chúng bao gồm Lewis Carroll và con sâu bướm trong tác phẩm Alice ở xứ sở thần tiên, cùng với Victor Hugo và Alexander Dumas; và những nghệ sĩ nhạc jazz vĩ đại như Louis Armstrong, Cab Calloway, Duke Ellington và Gene Krupa; và điều này vẫn tiếp tục đến với các nghệ sĩ và nhạc sĩ thời hiện đại như Beatles, Rolling Stones, Eagles, Doobie Brothers, Bob Marley, Jefferson Airplane, Willie Nelson, Buddy Rich, Country Joe & the Fish, Joe Walsh, David Bowie, Iggy Pop, Lola Falana, Hunter S. Thompson, Peter Tosh, Grateful Dead, Cypress Hill, Sinead O’Connor, Black Crowes, Snoop Dogg, Los Marijuanos, v.v.

Và tất nhiên, hút cần sa chỉ nâng cao khả năng sáng tạo đối với một số người nhất định chứ không phải tất cả mọi người.

Nhưng trong xuyên suốt lịch sử, luôn xuất hiện những nhóm cấm đoán và kiềm chế, đã cố gắng và đôi khi thành công trong việc cấm đoán các chất thư giãn giải trí của người khác, như rượu, thuốc lá và cần sa.

Abraham Lincoln đã phản ứng lại với lệnh cấm đoán này vào tháng 12 năm 1840, khi ông nói rằng “Sự cấm đoán đã vượt ngoài giới hạn cho phép của nó bằng cách kiểm soát sự khao khát của một ai đó bằng luật pháp và kết tội từ những thứ vốn dĩ không phải là tội. Luật cấm đoán đã giáng một đòn vào chính các nguyên tắc mà chính chính phủ của chúng ta thành lập”.


Ổn định kinh tế, lợi nhuận và thương mại tự do

nnhEe2Gc

Chúng tôi tin rằng trong bối cảnh thị trường cạnh tranh, với tất cả sự thật được biết, mọi người sẽ ồ ạt mua “Pot Tops” hoặc “Mary Jeans” có thể trữ lâu dài và khả năng phân hủy sinh học, được sản xuất từ một loài thực vật không dùng thuốc trừ sâu hay thuốc diệt cỏ. Một số công ty đang dẫn đầu với những loại sản phẩm này là Ecolution, Hempstead, Marie Mills, Ohio Hempery, Two Star Dog, Headcase, và ở Đức, là HanfHaus.

Đã đến lúc chúng ta nên thử nghiệm chủ nghĩa tư bản và để thị trường cung và cầu không bị hạn chế, cũng như ý thức về một hệ sinh thái “Xanh” quyết định tương lai của hành tinh này.

Một chiếc áo sơ mi với chất liệu cotton vào năm 1776 có giá từ 100-200 đô la, trong khi một chiếc áo sơ mi từ gai dầu chỉ có giá từ 0.5-1 đô la. Đến những năm 1830, những chiếc áo sơ mi bằng cotton nhẹ hơn, mát hơn có giá ngang bằng với những chiếc áo được làm từ sợi gai dầu, mang lại sự lựa chọn có tính cạnh tranh.

Mọi người có thể lựa chọn trang phục của mình dựa trên những đặc tính mà họ muốn có trong một loại vải. Ngày nay, chúng ta không có sự lựa chọn như vậy.

Vai trò của sợi gai dầu cũng như các loại sợi tự nhiên khác nên được xác định bởi thị trường cung và cầu, thị hiếu và giá trị riêng biệt của chính nó, chứ không phải bị ảnh hưởng quá mức bởi các đạo luật cấm, trợ cấp liên bang và thuế má khổng lồ khiến vải tự nhiên không thể thay thế được sợi tổng hợp.

Bảy mươi năm đàn áp thông tin của chính phủ đã khiến cho công chúng không biết đến tiềm năng đáng kinh ngạc của sợi gai dầu cũng như các công dụng của nó.

Bằng cách sử dụng 100% sợi gai dầu hoặc trộn chúng với sợi bông hữu cơ, bạn có thể giữ trang phục bền lâu dài rồi truyền nó cho đời con cháu của mình. Việc chi tiêu thông minh về cơ bản là thay thế việc sử dụng sợi tổng hợp hóa dầu như nylon và polyester bằng sợi tự nhiên chắc chắn hơn, rẻ hơn, mát hơn, thấm hút, và có khả năng phân hủy sinh học.

Trung Hoa, Ý và các nước Đông Âu như Hungary, Romania, Tiệp Khắc, Ba Lan và Nga hiện đang tiến hành sản xuất hàng dệt từ sợi gai dầu chắc chắn với trị giá hàng triệu đô la, và có thể kiếm được hàng tỷ đô la mỗi năm từ chúng.

Những quốc gia này phát triển dựa trên kỹ năng trồng trọt và thêu dệt truyền thống của họ, trong khi Hoa Kỳ cố gắng khiến cho nguồn tài nguyên này bị biến mất để giúp công nghệ tổng hợp có tính tàn phá lên ngôi.

Thậm chí ngay cả hàng dệt may pha trộn sợi gai dầu/bông vẫn không được thông quan để bán trực tiếp ở Mỹ cho đến năm 1991. Chẳng hạn, người Trung Quốc đã buộc phải thỏa thuận ngầm để gửi cho Mỹ loại vải từ sợi gai dầu/bông kém chất lượng.

(National Import/Export Textile Company of Shanghai, personal communication with author, April and May 1983.)

Bbi3KmBS

Khi ấn bản năm 1990 của cuốn sách này được ra mắt báo chí, rằng hàng may mặc có chứa ít nhất 55% sợi gai dầu đến từ Trung Quốc và Hungary. Năm 1992, như đã thông báo, nhiều loại vải khác nhau có nguồn gốc 100% từ sợi gai dầu được nhập khẩu trực tiếp từ Trung Quốc và Hungary. Hiện nay, nhu cầu về vải từ sợi gai dầu đang bùng nổ trên toàn thế giới, đến từ các nước Romania, Ba Lan, Ý Đức, v.v. Vải từ sợi gai dầu đã được công nhận là loại vải được chú ý nhiều nhất trong những năm 1990 bởi Rolling Stone, Time, Newsweek, Paper, Detour, Details, Mademoiselle, The New York Times, The Los Angeles Times, Der Spiegel, và hơn thế nữa. Tất cả những điều đó đã lặp đi lặp lại những câu chuyện chủ yếu về ngành công nghiệp gai dầu và dưỡng chất dinh dưỡng trong nó.

Ngoài ra, gai dầu được trồng để thu sinh khối có thể cung cấp nhiên liệu cho ngành năng lượng trị giá hàng nghìn tỷ đô la mỗi năm, đồng thời có thể cải thiện chất lượng không khí và mang đến nguồn thu nhập và việc làm cho những khu vực nông thôn và cộng đồng xung quanh họ, và có thể hạn chế sự độc quyền. So với mọi loài thực vật trên Trái đất, cây gai dầu hứa hẹn sẽ mang đến một nền kinh tế và hệ sinh thái bền vững.

Nếu chúng ta cấm việc sử dụng mọi nhiên liệu hóa thạch và các dẫn xuất của chúng, cũng như nguồn gỗ dùng trong ngành công nghiệp sản xuất giấy và xây dựng để cứu lấy hành tinh, đảo ngược Hiệu ứng Nhà kính và chấm dứt nạn phá rừng;

Thì chỉ có duy nhất một nguồn tài nguyên thiên nhiên tái tạo hàng năm có khả năng cung cấp phần lớn lượng giấy và hàng may dệt cho toàn thế giới; đáp ứng tất cả các nhu cầu về giao thông, công nghiệp và năng lượng gia đình; làm giảm thiểu ô nhiễm, tái tạo đất và làm sạch bầu không khí… 

Đó chính là cây Gai dầu… hay Cần sa!

Chú thích:

  1. Oxford English Dictionary; Encyclopedia Britannica, 11th edition, 1910; U.S.D.A. film, Hemp for Victory, 1942.
  2. Ibid.
  3. Levi-Strauss & Company of San Francisco, CA, author’s personal communication with Gene McClaine, 1985.
  4. Ye Olde Spinning Jennys and Wheels were principally used for fiber in this order: cannabis hemp, flax, wool, cotton, and so forth.
  5. Frazier, Jack, The Marijuana Farmers, Solar Age Press, New Orleans, LA, 1974; U.S. Library of Congress; National Archives; U.S. Mint; etc.
  6. Adams, James T., editor, Album of American History, Charles Scribner’s Sons, NY, 1944, pg. 116.
  7. Frazier, Jack, The Marijuana Farmers, Solar Age Press, New Orleans, LA, 1974; U.S. Library of Congress; National Archives.
  8. Sloman, Larry, Reefer Madness, Grove Press, New York, NY, 1979, pg. 72.
  9. Bonnie, Richard and White bread, Charles, The Marijuana Conviction, Univ. of Virginia Press, 1974.

Cuộc chiến Bulletin 404

mZdIRloi

Cuộc chiến Bulletin 404, hay làm cách nào mà nước Mỹ đã phải trả giá bằng gai dầu và tài nguyên rừng trong Thế chiến thứ 1.


Bối cảnh

Năm 1917, cả thế giới đang chìm trong Thế chiến thứ nhất. Ở Hoa Kỳ, những nhà công nghiệp đã bị cuốn vào vòng xoáy cuộc đời với mức lương tối thiểu vây quanh và thuế thu nhập sau khi tốt nghiệp. Những lý tưởng tiến bộ đã mất đi khi Hoa Kỳ chiếm vị thế trên trường quốc tế trong cuộc tranh đấu giành quyền thương mại tối cao. Trong bối cảnh này, sự kiện chấn động đầu tiên về gai dầu của thế kỷ 20 đã diễn ra.


Phe tham chiến

Câu chuyện bắt đầu vào năm 1916, ngay sau khi phát hành USDA Bulletin 404 (xem trang 24). Gần khu vực San Diego, California, một người Đức nhập cư, 50 tuổi, tên là George Schlichten đã nghiên cứu ra một phát minh tuy đơn giản nhưng rất hiệu quả. Schlichten đã dành 18 năm và 400.000 đô la cho một chiếc máy tách, có thể tách sợi cho hầu hết mọi loại cây, để tạo ra bột giấy. 

B4dT8lgl

Để tạo ra nó, ông đã xây dựng nên bách khoa kiến thức về sợi và cách làm giấy. Mong muốn của ông là chấm dứt nạn chặt phá rừng để sản xuất giấy, điều mà ông cho là một hành động phạm pháp. Nước Đức – quê hương của ông rất tân tiến trong lĩnh vực lâm nghiệp và Schlichten biết rằng việc phá hủy rừng đồng nghĩa với việc phá hủy những lưu vực thiết yếu. 

Henry Timken, một nhà công nghiệp giàu có và là người phát minh ra con lăn, đã biết đến phát minh của Schlichten và đến gặp mặt nhà phát minh này vào tháng 2 năm 1917. Timken xem sáng chế này là một khám phá mang tính cách mạng, sẽ cải thiện điều kiện của nhân loại. Timken đã đề nghị cho phép Schlichten trồng 100 mẫu Anh gai dầu trong trang trại của mình thuộc vùng đất màu mỡ ở Thung lũng Imperial, California, ngay phía đông San Diego, để Schlichten có thể thử nghiệm phát minh của mình.

Ngay sau đó, Timken đã gặp gỡ trùm báo chí E.W. Scripps và cộng sự lâu năm của ông ấy là Milton McRae, tại nhà của Scripps ở San Diego, Miramar. Lúc đó, Scripps đã 63 tuổi, gây dựng được chuỗi báo chí lớn nhất cả nước. Timken hi vọng có thể thu hút được Scripps trong việc sử dụng giấy gai dầu để in ấn.

Những ông trùm báo chí của thế kỷ này cần một lượng lớn giấy để cung cấp các tuần sau báo chí của họ. Gần 30% trong số bốn triệu tấn giấy được sản xuất vào năm 1990 là dùng cho báo in; đến năm 1914, lượng phát hành của các tờ báo hàng ngày đã tăng thêm 17% so với con số năm 1909 đến hơn 28 triệu bản. (1) Đến năm 1917, giá thành của giấy in báo tăng một cách nhanh chóng và McRae đã tỏ ra lo ngại – người đã từng nghiên cứu việc sở hữu một nhà máy sản xuất giấy vào năm 1904. 


Gieo hạt

Vào tháng 5, sau các cuộc gặp gỡ thêm với Timken, Scripps yêu cầu McRae nghiên cứu khả năng sử dụng máy tách sợi trong sản xuất giấy in báo.

McRae nhanh chóng trở nên hào hứng với kế hoạch này. Ông ấy gọi máy tách sợi là “một phát minh vĩ đại…không chỉ mang đến dịch vụ tuyệt vời cho quốc gia mà còn rất có lợi về mặt tài chính… Nó có thể cách mạng hóa các tình trạng hiện hữu. “Vào ngày 3 tháng 8, khi thời gian thu hoạch đến gần, một cuộc họp giữa Schlichten, McRae và người quản lý tờ báo Ed Chase đã diễn ra.

Schlichten đã không biết rằng McRae đã yêu cầu thư ký của anh ấy ghi lại cuộc họp kéo dài 3 giờ một cách đầy ẩn ý. Tài liệu về cuộc họp – tài liệu duy nhất được biết đến về kho tàng kiến thức của Schlichten được tìm thấy vào ngày nay, được tái bản đầy đủ trong phụ lục I.

Schlichten đã dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu về nhiều loại thực vật được dùng trong ngành công nghiệp giấy, trong đó có cây ngô, cây bông, yucca và Espana baccata. Tuy nhiên, gai dầu mới là loài thực vật mà ông quan tâm nhất: “Bột giấy từ cây gai dầu là một thành công mang tính thực tiễn cao và có thể khiến cho giấy báo có chất lượng cao hơn so với những loại báo thông thường”, ông cho biết. Ông đảm bảo rằng giấy gai dầu của mình thậm chí còn tốt hơn loại được sản xuất cho USDA Bulletin 404, bởi vì máy tách sợi đã loại bỏ quá trình ngâm, để lại những sợi ngắn và một loại keo tự nhiên giữ cho giấy được kết nối vào nhau. 

Với mức sản lượng gai dầu vào năm 1917, Schlichten dự đoán sẽ sản xuất 50.000 tấn giấy hàng năm với giá bán lẻ là 25 đô la một tấn. Giá này còn chưa bằng 50% giá của giấy in báo vào thời điểm đó! Schlichten còn nói thêm rằng mỗi mẫu Anh trồng gai dầu để lấy giấy sẽ bảo tồn được 5 mẫu Anh cây rừng.

McRae đã rất ấn tượng về Schlichten. Người đàn ông từng ăn tối cùng với những người đầu ngành đã viết cho Timken rằng: “Nói không ngoa chứ ông Schlichten gây ấn tượng với tôi bằng trí thông minh và năng lực tuyệt vời; và tôi thấy rằng cho đến hiện nay, ông ấy đã phát minh ra một cỗ máy tuyệt vời”. Ông ấy giao cho Chase phải dành nhiều thời gian nhất có thể với Schlichten và chuẩn bị bản báo cáo.

 

Đọc thêm các bài viết về cây gai dầu

 


Mùa thu hoạch

Đến tháng tám, chỉ sau ba tháng sinh trưởng và phát triển, cây gai dầu của Timken đã phát triển tới chiều cao tối đa – 14 feet! Và ông rất lạc quan về triển vọng của nó. Ông ấy hi vọng là có thể đến California để xem công đoạn tách sợi, xem mình là người đã có công rất nhiều để giúp nhân loại làm việc ít giờ hơn và có thời gian để “xây dựng đời sống tinh thần” của riêng mình. Ngược lại thì Scripps cảm thấy không lạc quan lắm. Ông đã mất niềm tin vào một chính phủ mà ông tin rằng đang dẫn quốc gia đi đến sự lụi tàn về tài chính do chiến tranh, và điều đó sẽ khiến ông mất 40% lợi nhuận từ thuế thu nhập.

Trong bức thư ngày 14 tháng 8 gửi cho chị gái Ellen của mình, ông nói rằng: “Khi McRae nói chuyện với em về việc tăng giá giấy trắng đang chờ xử lý, em đã nói với ông ấy rằng em đủ ngốc để không phải lo lắng về thứ đó rồi”. Giá giấy dự kiến sẽ tăng 50%, khiến Scripps tiêu tốn đến 1.125.000 đô la lợi nhuận cả một năm của ông ấy! Thay vì phát triển công nghệ mới, ông đã chọn một cách dễ dàng hơn: Penny Press Lord đã chỉ định tăng giá giấy của mình từ một xu lên hai xu. 


Sự lụi tàn

Vào ngày 28 tháng 8, Ed Chase đã gửi bản báo cáo đầy đủ của mình cho Scripps và McRae. Anh ấy nói rằng “anh ấy đã thấy được một phát minh tuy đơn giản nhưng rất tuyệt vời. Anh ấy tin rằng nó sẽ cách mạng hóa cho nhiều cho nhu cầu ăn, mặc cũng như những nhu cầu khác của nhân loại”.

2gGgrQoO

Chase đã chứng kiến được máy tách sản sợi xuất ra được bảy tấn bột giấy từ gai dầu chỉ trong vòng hai ngày. Khi đạt công suất tối đa, Schlichten dự kiến mỗi máy sẽ sản xuất được 5 tấn mỗi ngày. Chase cho rằng cây gai dầu có thể dễ dàng cung cấp đủ sản lượng cho những tờ báo bên bờ Tây của Scripps, và lượng bột giấy còn sót lại sẽ cho các doanh nghiệp phụ. Ông ước tính giấy in báo sẽ có giá từ 25 đến 35 đô la một tấn, và yêu cầu một xưởng sản xuất giấy ở bờ Đông thử nghiệm chúng.

Tuy nhiên, McRae dường như lại nghĩ rằng ông chủ của mình là không còn hứng thú với việc sản xuất giấy từ cây gai dầu nữa. Phản hồi của ông ấy với báo cáo của Chase là rất cẩn trọng: “Phần lớn sẽ được xác định về tính khả thi bởi chi phí vận chuyển, chi phí sản xuất, v.v. mà chúng tôi không thể chắc chắn nếu không có sự điều tra thỏa đáng”. Có lẽ những lý tưởng của ông ấy đã gặp phải nhiều khó khăn trong việc phát triển chúng.

Vào tháng 9, mùa thu hoạch của Timken đã cho ra một tấn sợi và bốn tấn bột giấy trên mỗi mẫu Anh, và ông đang cố gắng thu hút sự quan tâm của Scripps bằng việc mở một xưởng sản xuất giấy ở San Diego. McRae và Chase đã đến Cleveland và dành hai giờ để thuyết phục Timken rằng mặc dù sợi hurd có thể sử dụng để sản xuất ra những loại giấy khác nhau, nhưng chúng không thể được sản xuất thành giấy in báo đủ rẻ. Có lẽ xưởng sản xuất từ bờ Đông mà họ thử nghiệm không khuyến khích thế – sau cùng, nó được dùng để sản xuất bột giấy.

Vào thời điểm này, Timken cũng bị ảnh hưởng bởi nền kinh tế thời chiến. Ông ấy dự kiến phải trả 54% thuế thu nhập và đang cố vay 2 triệu đô la với lãi suất 10% để tiếp tục trang bị thêm cho những cỗ máy chiến tranh. Người mà vài tuần trước đó không thể chờ đợi để đến được California đã không còn mong đợi để đi về phía tây vào mùa đông năm ấy. Ông nói với McRae rằng: “Tôi nghĩ tôi sẽ rất bận rộn trong thời điểm này để trông coi tình hình kinh doanh”.

Máy tách sợi đã nổi lên vào những năm 1930, khi nó được quảng cáo là chiếc máy có thể khiến cây gai dầu thành “Cây tỷ đô” trong những bài nghiên cứu trong tạp chí Mechanical Engineering and Popular Mechanics. * (Cho đến khi phát hành ấn bản The Emperor năm 1993, máy tách sợi được cho là một phát hiện mới vào thời điểm đó). Một lần nữa, ngành công nghiệp gai dầu đang phát triển mạnh mẽ đã buộc phải dừng lại, lần này là do Luật Thuế Cần Sa năm 1937.

  • Ellen Komp

Có thể tham khảo thêm trong phụ lục.

Ghi chú:

  1. World Almanac, 1914, p. 225; 1917
  2. Forty Years in Newspaperdom, Milton McRae, 1924 Brentano’s NY
  3. Scripps Archives, University of Ohio, Athens, and Ellen Browning Scripps Archives, Denison Library, Claremont College, Claremont, CA

Tại sao không trồng cây gai dầu để đảo ngược hiệu ứng nhà kính và cứu lấy thế giới?

Đầu năm 1989, Jack Herer và Maria Farrow đã đặt câu hỏi này cho Steve Rawlings, viên chức cấp cao nhất của Bộ Nông nghiệp Hoa Kỳ (người phụ trách việc đảo ngược hiệu ứng nhà kính), tại cơ sở nghiên cứu USDA ở Beltsville, Maryland.

Đầu tiên, chúng tôi tự giới thiệu bản thân và nói với ông ấy rằng chúng tôi đang viết cho các tờ báo của Đảng chính trị xanh. Sau đó, chúng tôi hỏi Rawlings: “Nếu có mọi sự lựa chọn, thì đâu là cách lý tưởng để ngăn chặn hoặc đảo ngược hiệu ứng nhà kính?”

Ông ấy nói: “Hãy ngừng việc chặt cây và ngừng sử dụng nhiên liệu hóa thạch.”

“Vậy tại chúng ta lại không thực hiện nhỉ?

“Không có sự thay thế nào khả thi cho việc lấy gỗ làm giấy hoặc cho nhiên liệu hóa thạch cả”.

“Sao chúng ta không sử dụng một loài thực vật nào đó để sản xuất giấy và thu sinh khối để làm nhiên liệu nhỉ?”

“Ý tưởng thì hay đấy,” ông ấy nói. “Nhưng thật không may là không có loài thực vật nào có đủ khả năng cả.”

“Vậy ông nghĩ sao nếu có một loài thực vật như vậy, có thể thay thế cho mọi loại giấy từ bột gỗ, mọi nguồn nhiên liệu hóa thạch và có thể tạo ra sản lượng sợi tự nhiên rất lớn, có thể dùng để sản xuất mọi thứ từ thuốc nổ cho tới vật liệu bằng nhựa. Chúng phát triển và sinh trưởng ở tất cả 50 tiểu bang và một mẫu Anh trồng thực vật này sẽ có thể thay thế cho 4,1 mẫu cây cối thông thường và nếu ông sử dụng chỉ 6% diện tích đất của Hoa Kỳ để trồng nó để sản xuất năng lượng thì chúng có thể tạo ra 75 triệu tỷ BTU mỗi năm. Điều đó đủ cứu lấy hành tinh này chưa?”

“Đó là một ý tưởng hay đó. Nhưng không có một loài thực nào như vậy cả.”

“Chúng tôi nghĩ là có đó”

“Thật sao? Nó là loại cây gì?”

“Cây gai dầu”

“Gai dầu!” ông ấy trầm ngâm một lúc. “Tôi chưa bao giờ nghĩ về nó hết. Ông biết không, tôi nghĩ ông nói đúng. Cây gai dầu có thể là loài thực vật duy nhất có thể làm được điều đó. Quao, điều đó thật tuyệt vời!”.

Chúng tôi rất hào hứng khi nói ra những thông tin này và mô tả tiềm năng của cây gai dầu đối với lĩnh vực sản xuất giấy, sợi tự nhiên, nhiên liệu, thực phẩm, sơn, v.v. và cách nó có thể được áp dụng để cân bằng hệ sinh thái trên hành tinh và khôi phục sự cân bằng lượng oxy có trong bầu khí quyển mà hầu như không làm gián đoạn chất lượng sống của người dân Hoa Kỳ.

Về bản chất, Rawlings công nhận rằng thông tin của chúng tôi đưa ra có thể là chính xác và có thể được thực hiện rất tốt.

Ông nói: “Đó là một ý tưởng tuyệt vời và tôi nghĩ nó có thể thành công. Nhưng tất nhiên, chúng ta không thể sử dụng nó”.

“Ông đang đùa đấy à?” chúng tôi đáp. “Tại sao lại không được?”

“À, ngài Herer à, ông có biết gai dầu cũng được xem là cần sa không?”

“Vâng, tất nhiên là tôi biết chứ, tôi đã viết về nó khoảng 40 giờ một tuần trong 17 năm qua mà”.

“Vậy ông biết cần sa là bất hợp pháp đúng không? Ông không thể sử dụng chúng”.

“Ngay cả để cứu lấy thế giới?”

“Không, nó là bất hợp pháp”, ông ấy nói trong sự nghiêm túc. “Ông không thể sử dụng một cái gì đó bất hợp pháp được”.

“Ngay cả để cứu lấy thế giới sao?” chúng tôi sửng sốt hỏi lại.

“Không, ngay cả để cứu lấy thế giới. Nó là bất hợp pháp. Ông không thể sử dụng nó đâu”.

“Đừng hiểu lầm tôi nhé. Đó thật sự là một ý tưởng rất tuyệt vời”, ông ấy nói tiếp “nhưng họ sẽ không bao giờ để ông làm điều đó đâu”.

“Vậy sao ông không đến và nói với Bộ trưởng Bộ Nông nghiệp rằng có một gã điên từ California đã đưa cho mình tài liệu về tiềm năng của cây gai dầu trong việc cứu lấy hành tinh và phản ứng đầu tiên của ông là ông ấy có thể có lối nghĩ đúng đắn và cần thêm một số nghiên cứu nghiêm túc về điều này. Ông ấy sẽ nói gì đây?” 

“Nếu thế thì, tôi không nghĩ là mình có thể tồn tại ở đây lâu sau nếu làm vậy. Rốt cuộc, tôi cũng chỉ là một viên chức của chính phủ thôi”. 

“Vậy việc gợi ý bằng cách cho thông tin lên máy tính của ông tại thư viện USDA thì thế nào? Đó là nơi chúng tôi lấy được thông tin ngay từ lúc ban đầu”.

Ông nói “Tôi không thể cho thông qua thông tin này được”.

“Tại sao vậy?”

“Herer à, ông là một công dân. Ông có thể nói bất cứ thứ gì mà ông muốn. Nhưng tôi là công chức của Bộ Nông nghiệp. Ai đó sẽ muốn biết lý do vì sao tôi để thông qua những thông tin này. Và rồi tôi sẽ bị tống cổ đi mất”.

Cuối cùng, chúng tôi đồng ý gửi cho ông ấy tất cả thông tin chúng tôi có được từ thư viện USDA, chỉ cần ông ấy có ý định xem qua.

Ông ấy nói rằng ông ấy sẽ xem, nhưng khi chúng tôi gọi lại sau một tháng, ông ấy nói rằng ông ấy vẫn chưa mở hộp mà chúng tôi đã gửi và sẽ gửi ngược lại cho chúng tôi vì ông ấy không muốn chịu trách nhiệm về những thông tin này, và bây giờ chính quyền Bush đã thay ông bằng người của Bush rồi. 

Chúng tôi hỏi rằng liệu ông ấy có thể giúp chúng tôi chuyển thông tin cho người kế nhiệm không, và ông ấy trả lời: “Dĩ nhiên là không rồi”.

Vào tháng 5 năm 1989, chúng tôi đã có cuộc trò chuyện và kết quả tương tự với Tiến sĩ Gary Evans thuộc Bộ Nông nghiệp và Khoa học Hoa Kỳ, người chịu trách nhiệm ngăn chặn xu hướng nóng lên toàn cầu.

Cuối cùng, ông ấy nói rằng “Nếu ông thật sự muốn cứu lấy hành tinh này bằng cây gai dầu, thì những nhà hoạt động vì gai dầu/cần sa nên tìm cách trồng nó mà không có chất gây nghiện và thế là có thể sử dụng nó”.

Đây là kiểu vô trách nhiệm đến đáng sợ mà chúng ta đang chịu đựng bởi chính phủ của mình.


Thông điệp của Jack đã khiến cho Vụ Khảo cứu Quốc hội phải cân nhắc hợp pháp hóa gai dầu năm 1992.

Cách gai dầu có thể trở thành phương pháp hàng đầu để chống lại sự thay đổi khí hậu.

    ĐĂNG KÝ NHẬN TIN TỨC


    *Tôi đồng ý nhận cập nhật tin tức mới nhất trong tương lai.

    Bài viết được xem nhiều nhất

    Bài viết liên quan

    AgriFutures Australia trien khai chuong trinh nghien cuu tri gia 25 trieu do la Uc de thuc day san xuat cay gai dau cong nghiep
    # Cây gai dầu

    AgriFutures Australia triển khai chương trình nghiên cứu trị giá 2,5 triệu đô la Úc để thúc đẩy sản xuất cây gai dầu công nghiệp

    Số tiền này sẽ được đầu tư trong 5 năm để thực hiện nghiên cứu vào bốn lĩnh vực chính – hạt và giống cây gai dầu, sản xuất sơ cấp, sản phẩm từ cây gai dầu và tính bền vững.

    Đọc thêm
    Mot so terpene pho bien duoc tim thay trong cay gai dau
    # Cây gai dầu

    Một số terpene phổ biến được tìm thấy trong cây gai dầu

    Các tecpen gai dầu được biết đến với nhiều mùi hương đa dạng và những lợi ích sức khỏe tiềm ẩn. Các hợp chất này được tìm thấy trong các tuyến nhựa của hoa và lá cây gai dầu chúng được sản xuất cùng với các cannabinoid như CBD (cannabidiol).

    Đọc thêm
    Các cơ quan Hoa Kỳ cảnh báo 7 công ty CBD tuyên truyền các thông tin sai lệch về sức khỏe cộng dồng liên quan dến dại dịch COVID 19
    # Cây gai dầu

    Tính linh hoạt và tính bền vững của cây gai dầu – cơ hội lớn cho các nước đang phát triển

    Gai dầu là một loại cây tuyệt vời. Mọi bộ phận của cây đều được ứng dụng. Cây gai dầu cũng được biết đến nhờ khả năng hấp thụ nhiều carbon dioxide trên mỗi ha so với hầu hết các loại cây trồng khác. Được trồng hàng nghìn năm, loại cây thân thiện với môi trường này có thể được sử dụng trong các sản phẩm thực phẩm, nhiên liệu sinh học, dệt may và thậm chí cả vật liệu xây dựng.

    Đọc thêm
    Chat Messenger