Mới hôm qua thôi, các nhà hoạt động của NORML còn tập trung tại trường Đại học George Washington để tự đào tạo về vận động hành lang. Mà hôm nay, họ đang hướng đến Quốc hội để nói về cải cách luật cần sa với viên chức dân cử liên bang của chúng ta . Diễn giả đầu tiên trong ngày là Phó Giám đốc NORML: Paul Armentano, một người đàn ông mà tôi đã ngưỡng mộ kể từ khi tôi bắt đầu đọc tác phẩm của ông. Có lẽ không có ai khác trên hành tinh này đã đọc nhiều tài liệu khoa học và y tế về cần sa nhiều hơn Paul. Paul đã trình bày:
“Chúng ta không biết đủ về cần sa? Thực sự sao? Hãy nghĩ lại đi”.
Đó là tiêu đề chính xác ông đã đưa ra trong cuộc nói chuyện, ông nói với chúng tôi.
“Điều này là sự thật đó hả?” ông nói, “Giờ là năm 2016 rồi, đối thủ của chúng ta cần phải biết thêm cái quái gì nữa về cần sa để ngưng tống mọi người vào tù vì nó đây?”
Ngay khi đứng ở ngoài cổng, Paul đã chọc thủng quan điểm của phe đối lập (và, thậm chí là quan điểm của ứng cử viên tổng thống Hillary Clinton) rằng chúng ta chỉ không có đủ nghiên cứu trên cần sa để đưa ra quyết định.
Paul nói với mọi người về cơ sở dữ liệu PubMed.gov của chính phủ liên bang, có chứa tất cả các tài liệu nghiên cứu y học từ khắp thế giới về gần như tất cả thuốc, bệnh tật và các chủ đề.
“Một từ khóa tìm kiếm ” cần sa “, Paul giải thích,” đã có trên 23.450 bài báo khoa học nhắc đến. “
Ngược lại, Paul minh họa rằng các loại thuốc được biết đến rộng rãi, được FDA phê chuẩn lại có ít nghiên cứu hơn rất nhiều. ” Tylenol có đến 19.554 tài liệu, “ông tiếp tục,” đó là rất nhiều, nhưng vẫn không nhiều như cần sa. “
Ông đã chỉ dẫn trong danh sách tiếp đó: ibuprofen có 11.837 tài liệu, Ritalin có 7834, hydrocodone có 863 và Adderall có 188.
Paul sau đó tấn công ý tưởng cho rằng cần sa chưa được chứng minh là an toàn. Ông nói với khán giả lý do nó chỉ là một chiến thuật đánh lạc hướng, bởi vì nó không phải tiêu chuẩn mà các loại thuốc khác có thể đáp ứng.
Paul giải thích bằng cách nào các loại thuốc được chấp thuận bởi FDA có thể chứng minh được cái gọi là LD50 của chúng.
“LD50 là liều mà tại đó một nửa trong số động vật phòng thí nghiệm chết vì thuốc,” ông nói.
Cần sa không hề có LD50 nào được ghi nhận, ông nói với chúng tôi, và không hề có một trường hợp nào được ghi nhận trong tài liệu y khoa trên toàn thế giới, về ai đó đã chết vì ngộ độc cần sa, theo tổ chức y tế thế giới WHO.
Paul sau đó nói với chúng tôi cách mà thuốc cũng phải cho FDA biết tỷ lệ điều trị của chúng (therapeutic ratio).
“Đó là tỷ lệ giữa ED50, hoặc liều lượng hiệu quả, so với LD50 hoặc liều gây chết,” ông nói.
Paul cho thấy rằng cần sa có một tỷ lệ điều trị vô hạn, vì trong khi một số lượng nhất định sẽ có hiệu quả và giúp bạn “phê”, nhưng không một liều lượng nào được biết có thể giết chết bạn.
Nhưng một loại chất khác ví dụ như rượu, ông nói, có một tỷ lệ 1-10, hoặc 1-9 cho phụ nữ.
“Đó là lý do tại sao ai đó có thể uống 21 shot whiskey vào sinh nhật thứ 21 và chết vì ngộ độc rượu,” ông giải thích.
Điều thứ ba mà FDA phải cho thấy đó là khả năng của sự phụ thuộc (nghiện) vào một loại thuốc.
Cần sa, Paul đã đề cập, có tỷ lệ phụ thuộc được chấp nhận vào khoảng 9%, hoặc tính ra thì 1 trong 11 người sử dụng cần sa sẽ trở nên phụ thuộc vào nó ở một mức nào đó.
Nhưng đó là tỉ lệ thấp hơn hẳn so với các loại chất khác, như rượu, với 15% tỷ lệ phụ thuộc, hoặc thuốc lá, với 30% tỷ lệ phụ thuộc. Và không giống như những loại chất khác, bị phụ thuộc vào cần sa không thể giết chết bạn.
Nếu bạn chưa thực sự tin thư viện Khoa học NORML.org và những thành quả của Paul Armentano, hãy thử tìm hiểu! Không ai biết thêm về khoa học cần sa, thuốc thử nghiệm, cần sa và lái xe hơn Paul.
Nguồn: High Times
Dịch giả: Mèo Béo
Đơn Vị Tài Trợ: